Diễn Đàn 52CLC1
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Diễn Đàn 52CLC1

Programme de Fomation d'Ingénieur d'Excellence au Vietnam
 
Trang ChínhTrang Chính  PortalPortal  Latest imagesLatest images  Tìm kiếmTìm kiếm  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  
Tìm kiếm
 
 

Display results as :
 
Rechercher Advanced Search
Latest topics
» Một số mẹo làm đẹp da từ chuối
Một câu chuyện về lòng kiên trì I_icon_minitimeby bonnuoc1 Wed Apr 08, 2015 8:56 am

» Những điều cấm kỵ khi uống nước cam
Một câu chuyện về lòng kiên trì I_icon_minitimeby bonnuoc1 Mon Apr 06, 2015 9:20 am

» Những loại cây trồng có tác dụng hút khí độc trong nhà
Một câu chuyện về lòng kiên trì I_icon_minitimeby bonnuoc1 Tue Mar 31, 2015 9:06 am

» Mẹo hay trị nghẹt mũi nhanh chóng
Một câu chuyện về lòng kiên trì I_icon_minitimeby bonnuoc1 Mon Mar 30, 2015 8:45 am

» Công dụng của rắn mối trị hen suyễn
Một câu chuyện về lòng kiên trì I_icon_minitimeby bonnuoc1 Wed Mar 25, 2015 8:30 am

» Mẹo trị sẹo lồi nhờ rau má
Một câu chuyện về lòng kiên trì I_icon_minitimeby bonnuoc1 Mon Mar 09, 2015 9:24 am

» Hướng dẫn mua vé tàu tết tại nhà
Một câu chuyện về lòng kiên trì I_icon_minitimeby santo1 Wed Dec 03, 2014 2:48 pm

» Cây Nở Ngày Đất Việt Nam chưa có nghiên cứu khoa học
Một câu chuyện về lòng kiên trì I_icon_minitimeby santo1 Tue Nov 25, 2014 2:52 pm

» Sửa chữa máy nước nóng năng lượng đại thành, quán quân
Một câu chuyện về lòng kiên trì I_icon_minitimeby emgaic Fri Nov 14, 2014 4:14 pm

» Thiết bị vệ sinh INAX
Một câu chuyện về lòng kiên trì I_icon_minitimeby maihung2 Fri Nov 14, 2014 9:55 am

Top posters
Admin (1619)
Một câu chuyện về lòng kiên trì I_vote_lcapMột câu chuyện về lòng kiên trì I_voting_barMột câu chuyện về lòng kiên trì I_vote_rcap 
minary (291)
Một câu chuyện về lòng kiên trì I_vote_lcapMột câu chuyện về lòng kiên trì I_voting_barMột câu chuyện về lòng kiên trì I_vote_rcap 
trungsat (155)
Một câu chuyện về lòng kiên trì I_vote_lcapMột câu chuyện về lòng kiên trì I_voting_barMột câu chuyện về lòng kiên trì I_vote_rcap 
hahaha (110)
Một câu chuyện về lòng kiên trì I_vote_lcapMột câu chuyện về lòng kiên trì I_voting_barMột câu chuyện về lòng kiên trì I_vote_rcap 
darkknight (80)
Một câu chuyện về lòng kiên trì I_vote_lcapMột câu chuyện về lòng kiên trì I_voting_barMột câu chuyện về lòng kiên trì I_vote_rcap 
abcmeo (78)
Một câu chuyện về lòng kiên trì I_vote_lcapMột câu chuyện về lòng kiên trì I_voting_barMột câu chuyện về lòng kiên trì I_vote_rcap 
nvkd (69)
Một câu chuyện về lòng kiên trì I_vote_lcapMột câu chuyện về lòng kiên trì I_voting_barMột câu chuyện về lòng kiên trì I_vote_rcap 
chip (65)
Một câu chuyện về lòng kiên trì I_vote_lcapMột câu chuyện về lòng kiên trì I_voting_barMột câu chuyện về lòng kiên trì I_vote_rcap 
bonnuoc1 (59)
Một câu chuyện về lòng kiên trì I_vote_lcapMột câu chuyện về lòng kiên trì I_voting_barMột câu chuyện về lòng kiên trì I_vote_rcap 
cuarem (58)
Một câu chuyện về lòng kiên trì I_vote_lcapMột câu chuyện về lòng kiên trì I_voting_barMột câu chuyện về lòng kiên trì I_vote_rcap 
Liên hệ YM
Hỗ trợ trực tuyến YM: Admin Send me an Instant Message
Chợ điện tử
Thống Kê
Hiện có 9 người đang truy cập Diễn Đàn, gồm: 0 Thành viên, 0 Thành viên ẩn danh và 9 Khách viếng thăm :: 1 Bot

Không

Số người truy cập cùng lúc nhiều nhất là 179 người, vào ngày Wed Jan 11, 2012 11:31 am

 

 Một câu chuyện về lòng kiên trì

Go down 
Tác giảThông điệp
Admin
Bố Già
Bố Già
Admin


Nam
Tổng số bài gửi : 1619
Age : 34
Đến từ : Đông Anh-Hà nội
Job/hobbies : Trai Xây Dựng
Humor : bt
Registration date : 29/08/2008

Một câu chuyện về lòng kiên trì Empty
Bài gửiTiêu đề: Một câu chuyện về lòng kiên trì   Một câu chuyện về lòng kiên trì I_icon_minitimeSun Nov 30, 2008 2:20 am

Tôi là cựu giáo viên dạy nhạc tại một trường tiểu học ở DeMoines. Tôi luôn kiếm được lợi tức từ công việc dạy đàn dương cầm _ đó là một công việc mà tôi đã làm suốt 30 năm qua. Trong thời gian đó, tôi đã gặp nhiều trẻ em có những khả năng về âm nhạc ở nhiều cấp độ khác nhau. Tôi chưa bao giờ có hứng thú trong việc có học sinh thuộc dạng "cần nâng đỡ" mặc dù tôi đã từng dạy một vài học sinh tài năng. Tuy nhiên tôi cũng dành thì giờ vào những học sinh mà tôi gọi là "trơ nhạc". Một trong những học sinh đó là Robby.

Robby đã 11 tuổi khi mẹ cậu thả vào lớp trong bài học dương cầm đầu tiên. Tôi thích những học sinh (đặc biệt là những cậu bé) bắt đầu ở lứa tuổi nhỏ hơn, và nói điều đó với Robby. Nhưng Robby nói rằng mẹ cậu luôn luôn mơ ước được nghe cậu chơi dương cầm. Vì vậy tôi đã nhận cậu vào học. Thế là Robby bắt đầu những bài học dương cầm đầu tiên và tôi nghĩ rằng đó là sự cố gắng vô vọng. Robby càng cố gắng, cậu càng thiếu khả năng cảm thụ âm nhạc cần thiết để tiến bộ. Nhưng cậu rất nghiêm túc trong việc ôn lại những bài học và những bản nhạc sơ đẳng mà tôi yêu cầu cất cả các học sinh của mình đều phải học. Sau nhiều tháng ròng rã, cậu miệt mài cố gắng và tôi vẫn cứ lắng nghe và cố động viên cậu. Cứ hết mỗi bài học hàng tuần, cậu luôn nói: "Một ngày nào đó mẹ em sẽ đến đây để nghe em chơi đàn". Nhưng điều đó dường như vô vọng. Cậu không hề có một năng khiếu bẩm sinh nào. Tôi chỉ thấy mẹ cậu (một phụ nữ không chồng) ở một khoảng cách khá xa khi thả cậu xuống xe và chờ cậu trong một chiếc xe hơi cũ mèm khi đến đón cậu. Bà luôn vẫy tay và mỉm cười nhưng không bao giờ ở lại lâu.

Thế rồi một ngày nọ Robby không đến học nữa, tôi định gọi điện cho cậu nhưng thôi, bởi vì cậu không hề có chút năng khiếu nào, có lẽ cậu đã quyết định theo đuổi một con đường khác. Tôi cũng vui khi cậu không đến nữa. Cậu làm cho sự quảng bá trong việc dạy dỗ của tôi mất ưu thế! Vài tuần sau đó, tôi gởi đến nhà những học sinh của mình các tờ bướm thông báo cho buổi diễn tấu sắp tới. Trước sự ngạc nhiên của tôi, Robby (cũng đã nhận một tờ bướm) hỏi xem cậu có được tham dự biểu diễn hay không. Tôi bảo với cậu, buổi diễn chỉ dành cho học sinh đang học, vì cậu đã thôi học nên cậu sẽ không đủ khả năng thực hiện. Cậu nói rằng mẹ cậu đang ốm và không thể chở cậu đi học nữa, nhưng cậu vẫn luôn luyện tập. "Cô Hondorf… cô cho em diễn một lần thôi…", cậu nài nỉ. Tôi không hiểu điều gì đã xui khiến tôi cho phép cậu chơi trong buổi trình tấu đó. Có thể là cậu đã tha thiết quá, hoặc là một điều gì đó trong tôi đã bảo mách tôi rằng điều đó là đúng.

Đêm biểu diễn đã đến. Trong hội trường đông nghịt những phụ huynh, bạn bè và họ hàng. Tôi bố trí cho Robby ở cuối chương trình trước khi tôi xuất hiện để kết thúc và cảm ơn những học sinh đã trình diễn. Tôi nghĩ rằng tất cả những rủi ro mà cậu có thể gây ra cũng là lúc kết thúc và nếu có bề gì thì tôi cũng có thể "chữa cháy" cho sự biểu diễn yếu kém của cậu bằng tiết mục "hạ màn" của tôi. Và buổi biểu diễn trôi qua không một trở ngại nào. Những học sinh đã luyện tập nhuần nhuyễn và trình bày rất tốt. Thế rồi Robby bước ra sân khấu. A? quần cậu nhàu nát và mái tóc như tổ quạ.

"Tại sao cậu lại không ăn vận như những học sinh khác nhỉ? Tôi nghĩ "Tại sao ít ra mẹ cậu lại không chải tóc cho cậu vào cái đêm đặc biệt như thế này chứ? "

Robby mở nắp đàn lên và bắt đầu. Tôi ngạc nhiên khi thấy cậu tuyên bố rằng cậu chọn bản Concerto số 21 cung Đô trưởng của Mozart. Tôi hoàn toàn bất ngờ khi nghe những gì tiếp theo đó. Những ngón tay của cậu lấp lánh, nhảy múa trên những phím ngà. Cậu đã chơi những giai điệu từ nhẹ nhàng êm dịu đến hùng tráng… thật có hồn và đầy điêu luyện trong sự phối âm tuyệt diệu của nhạc Mozart. Chưa bao giờ tôi nghe một đứa trẻ ở tuổi ấy trình bày nhạc Mozart hay đến thế. Sau 6 phút rưỡi cậu đã kết thúc trong một âm thanh huy hoàng mạnh mẽ và mọi người đều đứng lên vỗ tay. Không nén được lệ tràn trong mắt, tôi chạy lên sân khấu và vòng tay ôm lấy Robby trong hạnh phúc: "Cô chưa bao giờ nghe em chơi hay như thế Robby ạ. Làm sao em có thể làm được điều đó? ". Robby giải thích qua chiếc micro "Thưa cô Hondorf… cô có nhớ là em đã kể rằng mẹ em đang ốm? Thực ra, mẹ em đã bị ung thư và qua đời sáng nay. Mẹ em bị điếc bẩm sinh vì vậy đêm nay là đêm đầu tiên mẹ em nghe thấy em đàn. Em muốn làm điều gì đó thật là đặc biệt".

Tối hôm ấy, trong hội trường không đôi mắt nào không nhỏ lệ. Khi những người ở Trại Xã Hội đưa cậu từ sân khấu trở về trại mồ côi tôi nhận thấy mắt họ đỏ và sưng mọng. Tôi chợt nghĩ, đời tôi nhiều ý nghĩa biết bao khi đã từng nhận một học sinh như Robby. Không, tôi chưa bao giờ nhận một học sinh nào "cần nâng đỡ", nhưng đêm đó tôi trở thành người được nâng đỡ bởi Robby. Cậu là thầy của tôi và tôi chỉ là một học trò. Bởi vì cậu đã dạy cho tôi ý nghĩa của sự kiên trì, của tình yêu và niềm tin trong chính con người của chúng ta và điều đó có thể tạo ra cho người khác một cơ hội mà chúng ta không biết vì sao. Điều này càng đặc biệt ý nghĩa hơn khi sau này tôi biết Robby bị chết trong vụ nổ bom điên rồ tại tòa nhà Alfred P. Murrah Federal ở thành phố Oklahoma vào tháng 4 năm 1995 nơi cậu đang biểu diễn.
Về Đầu Trang Go down
https://52clc1.forumvi.com
 
Một câu chuyện về lòng kiên trì
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» Chuyện vợ chồng
» xin lỗi em chỉ là con đĩ - chuyện này đọc hay lắm b con à...ko hề bậy đâu mà cảm động là đằng khác
» Hà Nội thành sông và những chuyện cười ra nước mắt
» Những câu chuyện mắc cùi vô đối
» Bi hài chuyện chỉnh hình 'của quý'

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Diễn Đàn 52CLC1 :: Khu giải trí :: Quà Tặng Cuộc sống-
Chuyển đến